Sóng hồ Gươm mờ ảo bóng sương bay

Em là mùa thu Hà Nội (Nguyễn Đình Huân)

Không biết bây giờ em còn nhớ anh không

Sau bao năm em ra đi bỏ anh ở lại

Để cho lòng anh cô đơn trống trải

Những tháng ngày sống thiếu vắng em yêu

Em còn nhớ không, ngày xưa những buổi chiều

Hà Nội mùa thu, ta bên nhau trong gió

Nắm tay anh em thì thầm nói nhỏ

Đừng có mùa hè nắng nóng oi bức

Con tim em không bao giờ bứt rứt

Khi mùa hè chúng ta phải chia tay

Và hai đứa mình yêu nhau tha thiết

Nụ hôn đầu sao ngọt ngào da diết

Em ra đi mang theo mùa thu Hà Nội

Trong lòng anh chỉ còn bóng tối

Khoảng trống trong anh chính là em

Em cùng anh đang đi trong giấc mộng

Hà Nội mùa thu trời cao lồng lộng

Và trong mơ ta vẫn nắm tay nhau.

Mỗi người sẽ có cách thể hiện tình cảm với Thủ đô theo những cách khác nhau. Các thi nhân cũng vậy, Hà Nội luôn là cảm hứng giúp họ viết lên những bài thơ hay đầy cảm xúc về Hà Nội.

Đừng quên theo dõi VOH Sống đẹp để cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất.

Trong cuộc sống của mỗi người ai cũng có những ước mơ cho bản thân. Để nói lên ước mơ của bản thân mình bằng việc viết một bài viết tiếng Anh về ước mơ trong tương lai phải viết như thế nào? Sau đây Lopngoaingu.com sẽ hướng dẫn cho bạn cách viết và một số bài mẫu.

Bài viết tiếng Anh về ước mơ trong tương lai

=> Bài viết tiếng Anh về công việc hằng ngày

=> Bài viết tiếng Anh về cuộc sống ở thành phố

Thơ về mùa thu Hà Nội dịu dàng, lãng mạn

Hà Nội mùa thu có hương hoa sữa nồng nàn, có hàng cây đổ lá vàng, có cơn gió lạnh se se, có gánh hàng rong chứa đầy những thức quà dân dã… Song, trong mỗi vần thơ hay về Hà Nội và mùa thu, chúng ta còn thấy cái tình, thấy được nỗi nhớ, kỷ niệm được gửi gắm qua từng câu chữ.

Cách viết bài viết tiếng Anh về ước mơ trong tương lai

Bài viết tiếng Anh về ước mơ trong tương lai gồm có 3 bước như sau:

Kết thúc một cách ấn tượng

- Medicine is a very honorable profession, since it seeks to help those who need it the most. I am looking forward to taking the first step toward becoming a doctor.

=> Y là một nghề rất đáng kính trọng, vì nó tìm cách giúp đỡ những người cần nó nhất. Tôi đang rất mong chờ được đi những bước đầu tiên hướng tới việc trở thành một bác sĩ.

- Seeing people enjoy my cooking is one of the best feelings in the world. Becoming a chef is one way I can spread this joy to many more. Hopefully someday I will even have my own restaurant named after me!

=> Nhìn mọi người thưởng thức món ăn của mình là một trong những cảm giác tốt nhất trên đời. Trở thành một đầu bếp là một trong những cách tôi có thể chia sẻ niềm vui này nhiều hơn nữa. Hy vọng rằng một ngày nào đó tôi thậm chí sẽ có nhà hàng của riêng mang tên mình!

Nhớ một chiều Hà Nội (Nguyễn Lãm Thắng)

Nhớ một chiều Hà Nội em bên anh

gió chạm vào tóc em như chạm vào nỗi ghen anh thầm lặng

sóng chau mày khi đối diện em anh

Nụ hôn nào cũng xanh màu thiên thanh

đã nhuộm biếc nước hồ thu thăm thẳm

khi nắng chiều sóng sánh má em non

Hà Nội ơi! Hồ Tây ơi! ký ức đã in tròn

khi hai đứa chạm môi vào mùa thu Hà Nội

xanh như sóng mặt hồ soi bóng em anh.

Mênh mang dịu nhẹ đắm say lòng người

Trên môi em cười hút cả hồn anh

Giữa nơi nhộn nhịp vẫn dành một bên

Buông lời đối họa cho mềm câu thơ

Mong một bến bờ mình vẫn bên nhau.

Đường phố vắng, mùa hè nhưng se lạnh,

Tôi lang thang nẻo phố dưới hàng cây

Người Hà Nội đã chìm trong giấc điệp

Còn tôi đi, trong tĩnh mịch đêm trường.

Hà Nội phố vẫn hàng cây đứng bóng

Gió vuốt ve những mái hiên yên ắng

Gió vờn trên những cành lá lao xao

Hương hoa sữa thơm ngào ngạt xiết bao

Những hàng sấu thì thầm trong gió nhẹ

Một mình tôi nghe động tiếng đêm rơi

Một mình tôi nghe sương lạnh chơi vơi

Tiếng ve kêu trên cành cây rả rích

Tiếng sấu rơi bên đường đêm điềm tịch

Trong giấc ngủ sâu của Hà Nội về khuya.

Tôi lang thang trong hơi đêm tĩnh lặng

Mới biết rằng Hà Nội đẹp xiết bao

Hà Nội trong đêm lặng lẽ đón chào

Một ngày mới Hà Nội vươn sắc thắm.

Lá bàng thiếp cưới rụng mênh mông

Hanh heo như lửa đốt nhau hồng.

Khói hương Quán Thánh ngô lai nướng

Phố vắng rông dài hai đi hoang.

Thiền Quang một miếng thu rớt lại

Ngầy ngậy thơm hoa sữa vắng chồng

Nhật Tân đôi chút xuân xuống sớm

Giọng bắc hồ nghi bay thinh không.

Lê Thánh Tông đường lay phay mưa

Xuýt xoa nhau ngon đến bây giờ.

Ðất dường hẹp lại đường ngắn lại

Nơi này gửi chị chút xưa suông...

Giữa mênh mông một thoáng Hồ Tây

Vẫn chứa chan một niềm tha thiết

Trên không gian một màu thanh khiết

Niềm yêu thương giữ trọn cho đời

Cùng năm tháng theo màu tươi sáng

Em tặng anh những khoảnh khắc cuộc đời

Và luôn có tiếng cười đầy hạnh phúc.

Hà Nội ơi, tôi đã cất giữ người cẩn thận

Như dưới làn da kia dẫu đã héo nhàu, máu vẫn âm thầm chảy

Hà Nội ơi, nguồn mộng mơ dày như cỏ mùa xuân

Dẫu một chút bóng đêm trên đường phố Khâm Thiên

Dẫu một mảnh lá vàng còn ướt nước Hồ Gươm

Tôi rung lên mỗi khi chạm bóng cửa ô

Như được chạm vào vai gầy áo mẹ

Như bên trong vẫn đầy ắp sóng Hồ Tây

Nhưng trong tôi vững bền đến thế

Những chiếc lá nhìn tôi vẫn mắt tuổi học trò

Những vòm cổ nghiêng xuống tôi hơi ấm

Sâu đến nỗi bàng hoàng lạc tới ngàn năm

Hồn đánh võng với hơi giăng thấp thoáng

Từ gốc cây già đến mặt hồ sương

Rượu không say, chỉ đủ để buồn thôi!

Để thẫn thờ uống từng vết nắng mưa

Chạy mệt nhoài trên những quảng trường sạm gió

Và vội vàng của một kẻ tham lam

Vì bất cứ vòm cây nào trên những đại lộ

Cũng có thể đòi tôi trả lại màu xanh!

Hà Nội ba sáu phố phường... (Hồng Thanh Quang)

Để ta đi những nẻo đường khác nhau

Sông Hồng cứ chả nông sâu lạc phần

Riêng tôi mộng mị canh dài buồn tênh

Thuyền em đá cứ nổi nênh lạ dòng

Nhưng ta nào có trao lòng cho ta

Bàn chân không mỏi lại qua một đời

Đã từng khóc trước những lời chia tay

Bỗng dưng lá rụng lại bay giữa trời

Thổi trong anh những rối bời sáng trong

Nhưng tôi lại thấy mênh mông nỗi niềm

Ơn giời run rủi cho em gặp mình…

Thu Hà Nội chiều vàng lá đổ (Phạm Thị Mai Khoa)

Nhấp nhô mái phố - lặng lẽ rêu phong

Cầu thang gỗ nâng gót vào phòng

Mở toang cánh cửa lòng - đón lá!

Gió quất vào tay, gió lay nghiêng ngả

Cuốn sổ nhật ký thảng thốt bồi hồi

Nhặt chiếc lá ép thành nỗi nhớ.

Thu trong lá, thu trong gió... heo may

Bâng khuâng về trên đường hoa sữa

Hồ Thiền Quang như vuông vải lụa

Tháng năm qua sáng tựa gương soi

Góc đường Nguyễn Du giăng đầy hoa sữa.

Hà Nội 36 phố phường (Nguyễn Bính)

Chân bước khoan khoan, lòng hỏi lòng:

Không nên qua đấy, nên qua đấy,

Không: Nhớ làm sao! Qua mất công.

Chuốc lấy buồn thương lúc trở về.

Chàng đau đớn lắm, môi cắn môi;

Răng cắn vào răng, lời nghẹn lời:

Trời ơi! Cứu vớt lấy tôi! Trời!

Yêu có ông Trời khóa được chân!

Đến một chiều kia, đến một chiều

Lòng chàng đã dứt một tơ vương.

Chàng qua chiều ấy qua chiều khác…

Những bài thơ về Hà Nội mùa đông đẹp nao lòng

Khác với những bài thơ về Hà Nội mùa thu, thơ về Hà Nội mùa đông mang chút buồn man mác của tiết trời giá lạnh. Nỗi nhớ nhung, hoài niệm dường như cũng thấm vào từng câu chữ.

Nghe rét đến, nhớ về Hà Nội (Xuân Quỳnh)

Mùa trái lạ, điệp trùng bờ bến lạ

Đất hoang dã gọi tay người đến vỡ

Thép gai còn nham nhở dấu ngày qua

Những đoàn người đi lập lại làng quê

Bàn tay trắng bắt đầu nhen bếp lửa

Trận mưa đầu trên luống cày mới vỡ

Hạt lúa đầu qua kẽ ngón tay chai

Đất ở đây gắn người với con người

Biết thương yêu và hiểu về Tổ quốc

Nhưng ở đây chưa bao giờ biết rét

Chỉ mình em nghe rét nhớ về anh

Miền nắng xa thăm thẳm một mình

Mùa thay lá của những hàng cơm nguội

Đường Nghi Tàm bát ngát gió Hồ Tây

Trong quán nhỏ tách cà phê ấm nóng

Thương màu cúc giữa đông vàng rạo rực

Đêm phương Nam em thức nhớ về anh

Căn phòng con riêng của chúng mình

Nước trong phích, hoa trong bình gốm cũ

Sách trong giá và thơ trong trí nhớ

Những màu áo báo gió mùa đã tới

Nắng ẩn vào sau những mái nhà riêng

Chiều mùa đông anh đi dạo cùng em

Qua phố cũ, qua những đường phố mới

Gạch vừa lát, hàng cây còn trẻ tuổi

Những ngôi nhà như tiếng hát lên cao

Mùa đông này biết có những ai xa?

Bàn tay nhỏ che dưới trời nắng gắt

Những đàn chim bay tìm nơi đất ấm

Em muốn mang chút nắng tới quê nhà.

Lại đã thêm một mùa đông nữa đến

Phố ngoài kia như vội sớm lên đèn

Hoa sữa muộn mằn cố thơm cuối vụ

Người qua đường trong sương sớm lạ, quen...

Mùa đông đến nghĩa là nâu mái phố

Nghĩa là khăn len áo gió ngại ngùng

Nghĩa là bắp ngô nướng thơm hồng trên bếp lửa

Con mèo con không buồn ra sân nữa

Cuộn tròn xoe bên bếp ấm no tròn

Ai bảo tại gió ngoài kia se lạnh

Làm cho mèo thêm lười giấc ngủ ngon...

Ở dưới phố, cây vàng thêm lớp nữa

Cứ chen nhau đẩy thuyền lá đầy đường

Xui bước chân những ai người khách lạ

Lại chạnh lòng phiêu bạt nhớ cố hương

Hà Nội phố - Hà Nội đông nữa đến

Hà Nội trầm tư trong gió bấc đầu mùa

Hà Nội trở mình trong đêm chớm lạnh

Đừng xui tình nhớ lại chuyện ngày xưa...

Liệu có ai đi ngang cửa không vào?

Cái cánh buồm của một thời hoa đỏ

Đến bây giờ... xa thẳm tận phương nao...

Em lẽo đẽo đi theo mùa đông tới

Biết những ai lần đầu tiên xa xứ...

Nghe dương cầm có nhớ ngón tay ngoan...???